LTS: Trong Bài 2: Nhân sự của ông Trump: Lão luyện kinh tế, am tường quân sự, VOV đã đề cập đến cách lựa chọn và trọng dụng nhân tài bất kể những trở ngại có thể gặp phải của Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump.
Bài viết cuối cùng trong loạt bài này sẽ trình bày về mối quan hệ Mỹ-Trung và Mỹ-Nga theo quan điểm của ông Donald Trump cũng như từ cách ông Trump lựa chọn nhân sự của mình và từ các tuyên bố mới nhất của người sẽ trở thành Tổng thống thứ 45 của nước Mỹ.
Có thể thấy, ưu tiên hàng đầu trong chính sách ngoại giao của ông Trump là cải thiện quan hệ với Nga để giải quyết những vấn đề then chốt tại Trung Đông và cứng rắn hơn với Trung Quốc trong cả vấn đề kinh tế và chính trị- một sự khác biệt rất đáng chú ý so với chính quyền của ông Obama.
|
Ngay từ khi vận động tranh cử, ông Trump đã có chiến lược rõ ràng về chính sách ngoại giao với Nga và Trung Quốc. Ảnh: Reuters |
Xích lại gần Nga vì lợi ích tại Trung Đông và Bắc Phi
Không phải đợi đến khi đắc cử Tổng thống Mỹ, ông Donald Trump mới dành “những lời có cánh” cho Nga và Tổng thống Vladimir Putin. Trước đó, trong các cuộc vận động tranh cử của mình, ông Trump cũng đã hết lời khen ngợi ông Putin là “nhà lãnh đạo cứng rắn” đang “điều hành nước Nga một cách tuyệt vời”.
Không phải ngẫu nhiên, ông Trump “phá lệ” so với các Tổng thống tiền nhiệm của mình để bày tỏ thiện cảm với Nga. 3 đời Tổng thống Mỹ trước là Bill Clinton, George Bush (con) và Barack Obama đều có chung một cách tiếp cận là cứng rắn và không khoan nhượng với Nga và ông Putin.
Tuy nhiên, những gì họ nhận được chỉ là “sự bất hợp tác” của Nga trong những vấn đề then chốt tại Trung Đông như ở Afghanistan, Syria, Iraq, Iran và Thổ Nhĩ Kỳ.
Những Tổng thống Mỹ này không chịu chấp nhận một sự thật rằng, không có “cái gật đầu của Nga”, những “điểm nóng” tại Trung Đông và Bắc Phi này gần như không thể giải quyết nổi bởi lợi ích và các mối quan hệ của Nga tại khu vực là đan xen và cực kỳ phức tạp.
Để thể hiện thiện chí của mình với Nga, Tổng thống đắc cử Donald Trump đã chấp nhận “gạt bỏ” tướng David Petraeus- một người được ca ngợi là có “hiểu biết về ngoại giao còn hơn cả những nhà ngoại giao kỳ cựu”- và chọn CEO của Exxon Mobil Rex Tillerson- người có mối quan hệ cực kỳ thân thiết với Nga- làm Ngoại trưởng.
Sự lựa chọn này của ông Trump được cho là “một mũi tên trúng 3 đích” khi vừa giúp Mỹ tăng cường hợp tác với Nga trên mặt trận kinh tế, vừa giúp Nga-Mỹ dễ dàng có được tiếng nói chung hơn trong các vấn đề quốc tế trong khi Mỹ vẫn có thể duy trì được ưu thế nhất định đối với Nga.
Điều này là bởi ông Tillerson là một doanh nhân kỳ cựu không xa lạ gì với các cuộc đàm phán “cân não” và lại hiểu rất rõ các quan chức hàng đầu của Nga, nhất là ông Putin- người luôn chào đón ông Tillerson trong rất nhiều lần họ gặp nhau tại Moscow, nơi ông Tillerson có mối quan hệ làm ăn chặt chẽ với các lãnh đạo ngành năng lượng của Nga.
Như vậy, có thể thấy rõ rằng, ông Donald Trump thành tâm muốn cải thiện quan hệ với Nga qua đó giành lấy “chiếc chìa khóa” mở toang những cảnh cửa “mới chỉ dần hé mở” tại Trung Đông. Trong đó, đáng kể nhất là sự hợp tác Nga-Mỹ trong cuộc chiến chống IS ở Syria cũng như việc kéo đồng minh NATO Thổ Nhĩ Kỳ xích lại gần hơn với Mỹ sau những “giằn dỗi” gần đây.