Thông tin về tốc độ của Sarmat được công khai khi Bộ Quốc phòng Nga tiết lộ Bộ này sẽ bắt đầu thử nghiệm tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) RS-28 Sarmat vào đầu năm 2020.
Tên lửa Sarmat.
Bộ Quốc phòng Nga sẽ tiến hành ít nhất 5 lần phóng thử nghiệm. Nếu các thông số kỹ thuật phù hợp với thông báo, tên lửa RS-28 Sarmat sẽ được đưa vào phiên chế quân đội Nga từ năm 2021. Đến khi đó, Nga sẽ có trong tay loại vũ khí có thể tấn công mục tiêu với tốc độ gần 25.000km/h.
Nói về sức mạnh của Sarmat, Đại tá Viktor Murakhovski, thành viên Hội đồng chuyên gia Ủy ban công nghiệp quốc phòng Liên Bang Nga cho biết, với tốc độ siêu vượt âm của mình, Sarmat đủ sức khiến cả hệ thống phòng Mỹ bất động.
"Tên lửa Sarmat được phát triển trong khuôn khổ chương trình vũ trang quốc gia nhằm giải quyết các vấn đề về răn đe hạt nhân trong khi thực hiện nhiệm vụ tại các đơn vị thuộc Lực lượng tên lửa chiến lược. Quyết định này được đưa ra với tư cách là cú đáp trả việc triển khai các hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ, đặc biệt ở Romania và Ba Lan.
Một loạt các giải pháp mới trong việc phát triển lực lượng hạt nhân chiến lược hướng tới mục tiêu không cho phép Mỹ giải quyết vấn đề theo lối ưu thế đơn phương đối với Nga trong lĩnh vực phòng thủ tên lửa, cũng như để đảm bảo ổn định chiến lược", vị Đại tá Nga cho biết.
Theo ông Murakhovski, hệ thống phòng thủ chủ lực của Mỹ là NMD gồm ba thành tố chủ yếu. Trước hết, đó là hệ thống GBI (Ground-Based Interceptor – (tên lửa) đánh chặn bố trí trên mặt đất). Về mặt lý thuyết, GBI có thể đánh chặn các khối tác chiến của các tên lửa đạn đạo xuyên lục địa – tức các mục tiêu di chuyển theo quỹ đạo đạn đạo với tốc độ đến 7km/s.
Thêm nữa, có thể đánh chặn ở khu vực ranh giới giữa bầu khí quyển Trái Đất với vũ trụ - tức ở độ cao 120-200km. Vì cách tiếp cận như vậy, tên lửa đánh chặn này có 3 tầng và rất nặng. Không thể bố trí nó (tên lửa) trên các phương tiện mang cơ động, kể cả các tàu chiến trên biển. Thành tố thứ hai trong hệ thống NMD của Mỹ - và có lẽ, thành tố quan trọng nhất, – đó là tổ hợp Aegis.
Trên thực tế, đấy là hệ thống điều khiển tác chiến trên tàu, đồng thời nó cũng điều khiển các tổ hợp chống tên lửa phát triển từ tên lửa SM-3. Tổ hợp này thường xuyên được hiện đại hóa, hiện người Mỹ đang thử nghiệm tên lửa SM-3 Block 2А. Aegis có thể đánh chặn các mục tiêu đạn đạo có tốc độ tới 5km/s.
Cuối cùng, thành tố thứ ba – hệ thống cơ động THAAD (Terminal High Altitude Area Defense) – đây là hệ thống phòng không chiến trường. Nó được gọi là cơ động với nghĩa là có thể tự mình di chuyển từ khu vực trận địa này đến khu vực trận địa khác. THAAD được lắp trên các rơ mooc và các bán rơ mooc và để có thể triển khai nó trên trận địa mới cần tương đối nhiều thời gian.
THAAD được sử dụng để bắn hạ các mục tiêu đạn đạo có tốc độ bay 3 - 3,5km/s (các phiên bản mới nhất của THAAD có thể đánh chặn mục tiêu bay với tốc độ đến 5Km/s). Đấy là các tên lửa chiến dịch - chiến thuật, tên lửa có tầm bắn trung bình. Hiện hệ thống THAAD được Mỹ triển khai tại Hàn Quốc và đảo Guam.
Theo vị đại tá này, với năng lực của những hệ thống phòng thủ hiện có của Mỹ, Lầu Năm Góc không có cách nào để chặn nổi đòn đánh của tên lửa Sarmat. Vì vậy, hệ thống phòng thủ Mỹ triển khai tại Ba Lan và Romania chỉ được coi là công cụ mang tính chất phô trước của Mỹ chứ không mang ý nghĩa răn đe thực tế.
Theo baodatviet.vn