Thưa Ngài Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc điều hành Nao-tô-shi Ô-ca-đa,
Thưa quý vị và các bạn!
Năm 1776, nhà kinh tế học người Anh, Adam Smith đã phát hiện ra chìa khóa cho sự thịnh vượng của một quốc gia đó là “tự do tự nhiên”, được hiểu là tự do sản xuất và trao đổi hàng hóa theo nhu cầu tự nhiên, mở cửa thị trường trong nước cũng như quốc tế để cạnh tranh theo nguyên tắc tự do, công bằng. Đó chính là nền tảng quan trọng của toàn cầu hóa và trên thực tế tiến trình này đã diễn ra hàng trăm năm trước đó.
Sự kiện hôm nay diễn ra tại Nhật Bản nhắc tôi nhớ lại từ khoảng thế kỷ 16, Hội An, một thương cảng nằm ở tỉnh Quảng Nam Việt Nam, đã dần hình thành một trong những nơi buôn bán sầm uất, trên bến dưới thuyền ở châu Á. Người Nhật Bản là những nhà kinh doanh quốc tế thuộc thế hệ đầu tiên, đã có những đóng góp quan trọng, đưa Hội An tham gia vào hệ thống thương mại xuyên biên giới, trở thành nơi mà cho đến hôm nay vẫn còn lưu lại nhiều dấu tích của một mô hình cảng thị hội nhập quốc tế ở vào buổi sơ khai của nền thương mại toàn cầu.
Thực tế lịch sử cho thấy, dù chúng ta ủng hộ hay không ủng hộ toàn cầu hóa, thì đó vẫn là xu thế tất yếu. Trong nhiều thế kỷ qua, những hành trình ngược xuôi, những câu chuyện huyền thoại trên con đường tơ lụa lịch sử đã giúp chúng ta hiểu một điều quan trọng: toàn cầu hóa không chỉ là một tiến trình kinh tế mà còn là sự phản ánh những khát vọng vươn xa, những mưu cầu hạnh phúc và chinh phục thử thách của loài người.
Từ hàng nghìn năm trước, ở Nhật Bản, ở Việt Nam, ở Ấn Độ, Trung Quốc, Hàn Quốc, khu vực Trung Đông vv… những giá trị về văn hóa và tôn giáo, bao gồm cả một số thành quả về kỹ thuật sản xuất và hàng hóa đã lan tỏa xuyên biên giới. Có thể nói Phật Giáo, Hồi Giáo, Thiên Chúa Giáo vv… với cội nguồn xuất phát từ châu Á, đã vươn tầm ảnh hưởng vượt qua những khác biệt về không gian, thời gian, về chủng tộc, chính trị và văn hóa, chính là những lực lượng thúc đẩy toàn cầu hóa từ rất sớm.
Châu Á, châu lục lớn nhất thế giới về diện tích và dân số, đa dạng về tôn giáo, văn hóa, sắc tộc với bề dày lịch sử hàng ngàn năm, đang là động lực tăng trưởng chủ chốt trong quá trình toàn cầu hóa. Năm 2010, GDP của khu vực châu Á đứng thứ 3 trong sáu châu lục, sau châu Âu và Bắc Mỹ, đến năm 2016, GDP của châu Á đã vươn lên đứng đầu các châu lục. Sự vươn lên của châu Á là sự vươn lên của tập hợp các quốc gia luôn hướng tới hội nhập quốc tế sâu sắc và mạnh mẽ, như: Singapore, nền kinh tế mở, năng động bậc nhất thế giới; Hàn Quốc - “kỳ tích sông Hàn” của châu Á và là nền kinh tế lớn thứ 11 thế giới, một thành viên quan trọng của OECD. Ấn Độ, nền kinh tế tăng trưởng nhanh thứ hai thế giới, là điểm đến quan trọng của các công ty toàn cầu trong lĩnh vực công nghệ thông tin, sinh học, y dược và dịch vụ. Israel, một quốc gia không có tài nguyên nước nhưng đã phát triển các kỹ thuật canh tác, chẳng hạn như công nghệ tưới nhỏ giọt, một thành tựu có ảnh hưởng quan trọng tới sự phát triển của nền nông nghiệp của nhiều quốc gia đang ứng phó với hạn hán, biến đổi khí hậu.
Và đặc biệt, chúng ta không thể không nói đến vai trò, tầm ảnh hưởng đang ngày càng gia tăng của Trung Quốc, nền kinh tế lớn thứ hai thế giới, với nhiều thập niên tăng trưởng ngoạn mục, đưa hàng trăm triệu người thoát nghèo. Cùng với Nhật Bản, Trung Quốc đã trở thành một trong những câu chuyện phát triển kinh tế được nói đến nhiều nhất ở châu Á.
Với trên 150 hiệp định thương mại tự do và khu vực, chiếm 58% tổng số hiệp định của thế giới, châu Á đi đầu về hợp tác, hội nhập quốc tế. Đặc biệt, tuyến đường biển quốc tế lưu chuyển khối lượng hàng hóa 5.000 tỷ USD hàng năm, kết nối châu Á với châu Âu và toàn thế giới. Nhiều nước châu Á giờ đây là trung tâm của nhiều phát kiến quan trọng với số lượng đơn xin cấp bằng sáng chế, các ấn phẩm nghiên cứu và nguồn lực đầu tư cho nghiên cứu và phát triển (R&D) đã tăng lên nhanh chóng. Các xu hướng công nghệ từ rô-bốt đến năng lượng tái tạo đang lan tỏa vô cùng mạnh mẽ tại châu Á.
Tuy nhiên, quá trình hội nhập toàn cầu cũng đang đặt châu Á trước nhiều thách thức. Các tranh chấp lãnh thổ, cùng với sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc cực đoan. Tình trạng bất bình đẳng về kinh tế - xã hội có xu hướng gia tăng giữa các quốc gia cũng như ở từng quốc gia.
Sự phát triển kinh tế và công nghệ quá nhanh trong khi năng lực quản trị ở cả cấp độ toàn cầu và quốc gia chưa kịp thích ứng. Các tiến bộ về công nghệ sinh học, trí tuệ nhân tạo, điện toán đám mây… đòi hỏi các nước châu Á không chỉ đổi mới mà phải sáng tạo những mô hình kinh doanh hoàn toàn mới.
Những diễn biến phức tạp về chủ nghĩa cực đoan tôn giáo, các mối đe dọa khủng bố, các vụ thử hạt nhân, tên lửa trên bán đảo Triều Tiên; những căng thẳng trên biển Hoa Đông, biển Đông vẫn đang tiềm ẩn nguy cơ về an ninh, an toàn tự do hàng hải, hàng không của tuyến đường biển quốc tế.
Biến đổi khí hậu cùng với những thảm họa về bệnh dịch, thiên tai, gây thiệt hại nặng nề về tài sản và con người. Mối lo ngại về sự đồng nhất và một nền văn hóa phổ quát sẽ làm phai nhạt tính độc đáo và các giá trị bản sắc châu Á. Cùng với những thách thức khác như an ninh mạng, tội phạm xuyên quốc gia, tính bền vững của các thị trường tài chính, xu hướng bảo hộ mậu dịch đang gia tăng tại các quốc gia phát triển và đang phát triển...
Đứng trước thách thức đó, châu Á cần phải làm gì? Tôi xin nêu 03 nhóm biện pháp như sau:
Nhóm biện pháp thứ nhất: duy trì môi trường hòa bình, ổn định trong bối cảnh châu Á đang có những thay đổi mang tính cấu trúc. Nhóm biện pháp này bao gồm các nỗ lực nhằm:
(1) Tạo dựng quan hệ gắn kết lành mạnh, tăng cường lòng tin, sự thực tâm giữa các quốc gia về an ninh, chính trị và phát triển kinh tế thông qua các hiệp định song phương, đa phương, các liên kết chiến lược khu vực và liên lục địa;
(2) Tập trung giải quyết các khác biệt nội tại khu vực và hành xử có trách nhiệm của các quốc gia trên cơ sở bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau, tuân thủ luật pháp quốc tế;
(3) Thúc đẩy hợp tác tìm kiếm giải pháp lâu dài cho các thách thức an ninh truyền thống và phi truyền thống đang ngày càng gia tăng như: biến đổi khí hậu, nước biển dâng, ô nhiễm môi trường, an ninh nguồn nước, an ninh lương thực, thiên tai, khủng hoảng di cư…
(4) Chủ động tìm giải pháp cho những thay đổi về nhân khẩu học, tình trạng già hóa dân số, mất cân bằng giới tính, thiếu hụt lao động, đô thị hóa…
(5) Gia tăng sức mạnh mềm châu Á thông qua việc truyền thông, gìn giữ và phát huy tính đa dạng, nét độc đáo về bản sắc văn hóa và những “giá trị châu Á” mà cố Thủ tướng Lý Quang Diệu của Singapore đã từng đề cập đến như tinh thần lao động cần cù, ý thức tiết kiệm, sự hiếu học, tình bằng hữu và sự gắn kết gia đình...
(6) Đồng thời chúng ta mở cửa hợp tác, tiếp thu những tinh hoa, giá trị văn hóa của các châu lục khác.
Nhóm biện pháp thứ hai: giải quyết bài toán về mô hình phát triển, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế xanh, bền vững và bao trùm: Tạo sự gắn kết lành mạnh giữa các nền kinh tế, thúc đẩy kết nối nhiều mặt và đa tầng nấc giữa các quốc gia:
(1) Kết nối hạ tầng mềm nhằm tạo dựng môi trường luật pháp, chính sách thuận lợi cho các hoạt động kinh tế thương mại, đầu tư; mở cửa thị trường và tạo thuận lợi cho lưu thông hàng hóa, dịch vụ và các dòng vốn giữa các nước châu Á và giữa châu Á với khu vực bên ngoài;
(2) Kết nối hiệu quả hạ tầng cứng/giao thông, nhất là bảo đảm sự lưu chuyển an toàn, thuận lợi của người dân và hàng hóa; tạo dựng môi trường an toàn, thuận lợi cho ứng dụng công nghệ thông tin và viễn thông vào đời sống kinh tế xã hội;
(3) Kết nối về con người: thúc đẩy trao đổi văn hóa, giao lưu nhân dân, phát triển du lịch nhằm tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau và tạo dựng lòng tin;
(4) Kết nối về môi trường tự nhiên: hợp tác trong giải quyết các thách thức về biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường, an ninh nguồn nước, quản lý thiên tai;
(5) Kết hợp hài hòa giữa các giá trị văn hóa hiện tại và các giá trị lịch sử, giữa hiện đại và truyền thống, giữa chủ nghĩa toàn cầu và bản sắc dân tộc, bảo toàn sự đa dạng văn hóa.
Nhóm biện pháp thứ ba: tối ưu hóa nguồn lực, phối hợp và phát huy vai trò tích cực của các định chế quốc tế như Tổ chức thương mại thế giới (WTO), Ngân hàng thế giới (WB), Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF); Ngân hàng Phát triển Châu Á (ADB), Ngân hàng đầu tư cơ sở hạ tầng Châu Á (AIIB)…
Thông qua Tổ chức thương mại thế giới (WTO) để đảm bảo các sáng kiến thương mại của khu vực châu Á tương thích với tiến trình tự do hóa thương mại toàn cầu. Thông qua Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF) giúp châu Á giám sát, khắc phục và bình ổn thị trường tài chính khu vực. Học tập các thông lệ quản trị tốt và sử dụng hiệu quả nguồn vốn vay từ Ngân hàng thế giới, Ngân hàng phát triển châu Á, Ngân hàng đầu tư cơ sở hạ tầng châu Á…